"Phép màu trong cuộc sống do chính ta tạo nên."
Có bao giờ bạn đã từng nghĩ rằng sự hiện hữu của bản thân trên cuộc đời thật vô nghĩa, cảm thấy bản thân chẳng làm được gì? Tôi cũng từng như bạn, cũng từng bi quan, tự trách mình và so sánh bản thân với mọi người xung quanh rằng ông A, bà B sao mà làm được nhiều thứ quá, cống hiến cho xã hội nhiều quá…
Nhưng sao bạn không nghĩ kỹ lại, tại sao bạn lại có mặt trên hành tinh này, bạn lại chính là bạn chứ không phải ai khác, bạn sống ngay tại phút giây này, tại vị trí này chứ không phải ở thời điểm khác, vị trí khác?
Liệu rằng có phải bàn tay của Tạo hóa đã xếp đặt cho mỗi người những nhiệm vụ họ cần phải hoàn thành trên cuộc đời này? Khi nghĩ đến đó thôi, lòng tôi lại cảm thấy phấn chấn ngay và bắt đầu nghĩ nhiều hơn về năng lực của bản thân, về những gì mình có thể làm hơn là cứ suốt ngày ngồi đó mà than van, mà bi quan. Nếu như bạn đã từng rơi vào trường hợp giống như tôi, hãy thử suy nghĩ như vậy và hành động, dấn thân.
Không phải chỉ có loài người chúng ta mới cảm thấy có ý nghĩa khi tồn tại. Những thứ xung quanh bạn, từ thiên nhiên cho đến những loài động vật, những vật vô tri vô giác mà đôi khi bạn không thèm để tâm đến đều có những nhiệm vụ riêng của chính nó.
Một viên đá nhỏ nằm lăn lóc bên vệ đường, bạn nghĩ nó thật vô dụng đúng không? Nhưng những con đường mà bạn đi hằng ngày, những ngôi nhà mà bạn đang ở đều được hình thành từ những viên đá nhỏ kia. Tôi vẫn còn nhớ một câu chuyện mà tôi từng được đọc về giá trị của bản thân mỗi con người, mà nhân vật chính là những viên đá vô tri giác kia.
Câu chuyện đại ý thế này:
“Ở một ngôi làng nọ, người dân đang có ý định xây dựng một bức tượng đài về người anh hùng năm xưa đã từng góp công bảo vệ và xây dựng làng, để mỗi ngày dân làng đi qua đều có thể ngắm nhìn và tưởng nhớ đến vị anh hùng kia. Thế là cả làng bắt tay vào xây dựng bức tượng, họ mời một kiến trúc sư đến thiết kế cho bức tượng kia, mua thật nhiều đá về để xây tượng. Sau một thời gian, bức tượng hoàn thành, và mỗi ngày dân làng đi qua đều có dịp ngắm nghía, trầm trồ về bức tượng.
Thế nhưng, những viên đá, nhất là những viên góp phần tạo nên khuôn mặt của bức tượng cứ tưởng người dân đang thán phục mình, ngưỡng mộ mình mà sinh lòng kiêu ngạo, khinh khi những viên đá ở dưới làm bệ đỡ, làm những bộ phận khác của bức tượng.
Thế rồi sau nhiều cuộc tranh cãi của những viên đá, những viên đá ở dưới quyết định rời bỏ khỏi bức tượng để dạy cho những viên đá ở phần trên của bức tượng một bài học đích đáng về sự ảo tưởng giá trị của bản thân. Nói rồi làm, từ từ toàn bộ bức tượng đổ sụp xuống, vì làm thế nào một bức tượng có thể tồn tại nếu như không có bệ đỡ chắc chắn. Và tất cả viên đá từ một chỉnh thể hợp nhất giờ lại trở về như trước kia, là một cá thể nhỏ bé.
Từ đó, các viên đá hống hách nhìn nhận lại cách hành xử của bản thân và cuối cùng tất cả đều đi đến quyết định là sẽ tham gia vào việc góp mình xây dựng những con đường. Lúc đấy, ai cũng như nhau, không ai hơn ai vì tất cả đều cùng nằm trên một mặt bằng chung.”
Qua câu chuyện trên, tôi rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm quý
báu về ý nghĩa của sự tồn tại. Bên cạnh đó, câu chuyện còn dạy tôi đừng
quá ảo tưởng, đừng đắm chìm trong giá trị tồn tại của chính mình mà từ
đó quên mất mình là ai, mình tồn tại là nhờ vào những gì.
Hay như những con gián – một loài côn trùng mà hầu hết cả tôi và bạn
đều không thích và thường hay xua đuổi khi thấy chúng vì gián là loài
côn trùng hôi hám với những chiếc chân có gai, bò khắp nhà, lên thức ăn,
tủ quần áo,… lại có một vai trò rất quan trọng đối với thiên nhiên xung
quanh. Gián hầu như ăn chất hữu cơ thối rữa, đang phân hủy chất rất
nhiều nitơ. Chất này qua phân gián sau đó ngấm vào đất, đem lại nguồn
dinh dưỡng dồi dào cho cây cối. Bạn hãy thử tưởng tượng nếu không có
những con gián cung cấp dinh dưỡng cho cây thì những cánh rừng bạt ngàn
như ngày hôm nay có còn tồn tại nữa không? Không chỉ vậy, gián còn là thức ăn cho các loài sinh vật khác như
chim, chuột.
Nếu gián biến mất thì các loài sinh vật khác cũng mất đi
một nguồn thức ăn đáng kể. Riêng trong lĩnh vực sức khỏe, gián là đối
tượng nghiên cứu của các nhà khoa học vì tuy sống trong môi trường bẩn
nhưng cơ thể gián sản xuất ra một loại kháng sinh rất mạnh, chống lại
rất nhiều loại vi khuẩn. Từ việc nghiên cứu cơ thể loài gián, mong rằng
trong tương lai không xa, các nhà khoa học sẽ điều chế ra một loại thuốc
kháng sinh chữa được nhiều bệnh cho con người.
Và còn rất rất nhiều vai trò về sự tồn tại của những loài sinh vật,
những đồ vật tưởng như vô tri giác kia vẫn đang hằng ngày đóng góp cho
môi trường sống của chúng ta. Và dường như dưới bàn tay kỳ diệu của Tạo
hóa, tôi cho rằng những gì đang hiện diện trên hành tinh này đều có liên
đới với nhau, đều cùng nhau hỗ trợ, phát triển và xây dựng cuộc sống.
Tôi mong rằng qua bài viết này, bạn sẽ nhận ra giá trị tồn tại của
bản thân mình, từ đó lên kế hoạch và hành động cho tương lai. Mong rằng
cả tôi và bạn đều làm nên những điều kỳ diệu, mang đến niềm vui sống cho
mọi người xung quanh, giúp họ nhận ra giá trị của bản thân vì "chẳng có
sự tồn tại nào là vô nghĩa".
No comments :
Post a Comment